Đoạn văn là đơn vị chức năng thẳng tạo thành văn phiên bản, diễn đạt một nội dung kha khá hoàn toàn vẹn, vì thế nhiều câu tạo nên trở nên, được chính thức bằng văn bản viết lách hoa lùi vô đầu dòng sản phẩm và kết thúc giục vày vết câu dùng để làm ngắt đoạn.
1. Khái niệm đoạn văn
Bạn đang xem: đoạn văn là gì
Đoạn văn là đơn vị chức năng thẳng tạo thành văn phiên bản, diễn đạt một nội dung kha khá hoàn toàn vẹn. Về kiểu dáng, đoạn văn thông thường vì thế nhiều câu tạo nên trở nên, được chính thức bằng văn bản viết lách hoa lùi vô đầu dòng sản phẩm và kết thúc giục vày vết câu dùng để làm ngắt đoạn.
2. Ví dụ minh họa
Đề bài: Viết đoạn văn nêu cảm nhận về bài thơ Đồng dao mùa xuân
Đồng dao mùa xuân của Nguyễn Khoa Điềm là bài thơ viết về người lính mất mát điểm chiến trường Trường Sơn vô “Những năm máu lửa”. Tác phẩm thể thiện tình cảm tiếc thương, sự trân trọng, lòng mang ơn,… với những nhân loại đã hiến dưng tuổi thanh xuân cho tới tổ quốc. có nhiều dòng thơ thấm thía nỗi nhức mất mát: “Anh ko về nữa”, “Anh vẫn một mình”, “Anh ngồi lặng lẽ”,… trước sự rời khỏi chuồn của người lính trẻ “Chưa một lần yêu… Còn mải miết thả diều”. Hình hình ảnh anh bộ đội bình dị, thân thích quen thuộc với màu áo xanh rớt, thân phụ lô con cái cóc, làn domain authority sốt rét và đặc biệt là “Cái cười hiền lành” khiến nỗi tiếc thương càng thêm thắt sâu sắc sắc. Nhưng bài thơ ko để lại cảm giác bi thương, nặng nề nhờ cách tác giả cảm nhận và khắc họa hình tượng người chiến sĩ đã mất mát. Anh vẫn ở mặt mày đồng đội bên trên con cái đường chiến đấu: “Anh thành ngọn lửa/ Bạn bè đem theo”. Anh hóa thân thích vào sắc hoa rực rỡ, màu suối biếc xanh rớt, vào vóc dáng núi non hùng vĩ. “Ngày xuân ngọt lành” của người lính ấy ko bao giờ thiếu đi mà sẽ từ núi xanh rớt trở về, hồi sinh vô các thế hệ sau, vô mùa xuân tổ quốc. Những cảm xúc đẹp đẽ đọng lại vô tâm hồn người phát âm còn được nhân lên từ hình thức nghệ thuật đặc sắc của bài thơ. Nhan đề Đồng dao mùa xuân, nhịp điệu của thể thơ bốn chữ, các biện pháp tu từ so sánh sánh, ẩn dụ, điệp ngữ, nói giảm nói tránh… đem đến cho tới tác phẩm giọng điệu tươi tỉnh trẻ của một khúc đồng dao. Người phát âm tưởng như nghe vang lên gần đây lời hát của những đứa trẻ hồn nhiên, tung tăng bên trên những cánh đồng quê, hạnh phúc vô cuộc sống thanh bình được các anh bảo vệ, gìn giữ. Những sắc màu tươi tỉnh đẹp: núi xanh rớt, tấm áo màu xanh rớt, mai vàng, suối biếc và sức sống bất diệt của mùa xuân, tuổi thơ, ngày xuân cứ ngời lên bất chấp khói lửa, đạn bom. Bài thơ ko chỉ ngợi ca sự mất mát thầm lặng, lớn lao, cao cả của những người lính mà còn khẳng định sự tiếp nối linh nghiệm giữa các thế hệ để làm nên tổ quốc muôn đời.
Bình luận